XÓT THƯƠNG VÌ SỰ NGHIỆP TRỒNG NGƯỜI



Vào trang fây book hôm nay

Hình ảnh cô giáo làm lay lòng người

Tuổi xuân chẳng tiếc hỡi ai

Mang vài con chữ trên vai llên rừng

Bao la mây núi chập chùng

Đèo cao suối thẳm đâu chùn bước chân

Hy sinh tất cả bản thân

Đến với bản nhỏ ở gần nẻo xa

Cơm nắm chấm muối qua loa

Rau rừng trừ bữa khi mà trời mưa

Chưa bao giờ nghĩ đời tư

Sống trong gian khổ có mơ được gì

Chỉ mong con chữ cho đi

Các em khôn lớn hướng đi huy hoàng

Cả đời không biết nhà hàng

Sping rap hát bạc vàng gì đâu

Chỉ mong các cháu vùng sâu

Có thêm trí thức làm giàu tương lai

Nên luôn cố gắng miệt mài

Đường trơn té ngã nằm xoài dậy đi

Xã hội chia sẽ điều gì

Quan tâm đời sống những gì nơi xa

Hay là rừng phá làm nhà

Cùng nhau chia chác nền nhà phân lô

Tặng nhau cả chiếc ô tô

Nhìn lại cảnh khổ các cô thế này

Trời nóng máy lạnh đêm ngày

Đêm đông lò sưởi chăn này chăn kia

Thầy cô bản nhỏ đêm về 

Đốt vài thanh củi co ro núi rừng

Vượt sông lội suối băng rừng

Đã bị nước lũ mưa rừng cuốn trôi

Xót xa lắm các vị ơi

Mở mắt chia sẻ mảnh đơi vùng cao….


Phùng Ngọc Hải



Xem thêm :


Bức ảnh về cô giáo trẻ vùng cao Yên Bái làm lay động hàng triệu trái tim

Một suy nghĩ 2 thoughts on “XÓT THƯƠNG VÌ SỰ NGHIỆP TRỒNG NGƯỜI

  1. Cố lên nhà giáo nhân dân,
    Trồng người thì tám trăm năm cứ trồng.
    Bốn mươi năm lẻ ngoái trông,
    Sự nghiệp cao cả đang hồng đang chuyên.
    Xã hội chủ nghĩa là tiên,
    Đường đi cực khổ đừng phiền tấm thân.
    Đảng, Bộ quy hoạch dần dần,
    Tượng đài ngàn tỷ mấy phần có dư.
    Dư làm cầu, lộ…từ từ,
    Để tính hơn thiệt nó như thế nào.
    Giáo dục cao quý biết bao,
    Giấy khen Bộ thí cô vào cuối năm.

    Thích

Bình luận đã được đóng.