Tôi từng yêu một người trên dưới 3 năm trời. Không ít kỉ niệm. Không ít cãi vã. Cái ngày chúng tôi nóichia tay, bầu trời như sụp đổ nửa phần. Tôi không còn nhìn thấy gì nữa. Chỉ còn nghe thấy những âm thanh rời rạc trong lồng ngực: “Tại sao lại chia tay? Tại sao lại kết thúc? Chúng ta còn chưa hết những nồng nàn…”.
Là bởi kỉ niệm như cơn mưa mùa hè tầm tã, ào ạt trút xuống những ngày nắng đổ lửa, nhấn chìm ta bằng cái êm dịu trong lành, bằng bờ môi đẫm nước. Góc phố quen, anh trao tôi nụ hôn đầu tiên. Quán cũ, những tiếng cười nghiêng góc bàn. Chiếc xe nhỏ chở đầy yêu thương. Những vòng tay khép chặt đi qua mùa giá rét. Những lời yêu đương, nhung nhớ còn chưa kịp phai dấu……
Xem bài viết gốc 339 từ nữa
- Bấm để chia sẻ trên Twitter (Opens in new window)
- Nhấn vào chia sẻ trên Facebook (Opens in new window)
- Bấm để gửi cho bạn bè (Opens in new window)
- Bấm để chia sẻ lên LinkedIn (Opens in new window)
- Bấm để chia sẻ lên Reddit (Opens in new window)
- Bấm để chia sẻ trên Tumblr (Opens in new window)
- Bấm để chia sẻ trên Pinterest (Opens in new window)
- Bấm để chia sẻ trên Pocket (Opens in new window)
- Nhấn để chia sẻ lên Telegram (Opens in new window)
- Nhấn để chia sẻ lên WhatsApp (Opens in new window)
- Nhấn để chia sẻ lên Skype (Opens in new window)