“Em học xong đại học,
Năm năm chứ ít đâu.
Thế mà rồi vẫn thấy
Tăm tối và ngu lâu.
Thưa thầy, sao lại thế?”
Đáp: Là vì ở trường
Kiến thức dạy rất ít,
Phần nhiều là đại cương.
Mà học lại đối phó,
Cốt vượt qua kỳ thi.
Không ngu lâu mới lạ.
Không tăm tối mới kỳ.
Sinh viên trường kinh tế
Hay Học viện Ngân hàng,
Thoạt nghe thì oai lắm,
Nhưng kiến thức nhàng nhàng.
Tức chỉ đủ tính toán,
Giao dịch và thu ngân.
Những kỹ năng sơ đẳng,
Học chỉ mất vài tuần.
Ở ta, bằng đại học
Chủ yếu cho nó oai,
Chứ không phải làm việc
Hiệu quả và lâu dài.
Vì sao? Vì tâm lý
Học để có cái bằng.
Kiến thức không quan trọng.
Thậm chi bằng lăng nhăng.
Cho nên mới có chuyện
Học xong, chẳng khôn hơn,
Vẫn nhồm nhoàm thịt chó,
Không viết nổi cái đơn.
Vấn đề nằm ở chỗ
Là phải học cho mình.
Phải đọc nhiều, nhiều lắm,
Trong và ngoài giáo trình.
Rồi đọc sách văn học,
Sách châm ngôn dạy đời,
Sách kiến thức khoa học,
Mới hy vọng thành người.
Đại học ta thế đấy,
Nên đừng khoe với tôi.
Có bằng, không chịu đọc,
Chỉ thoát mù mà thôi.
*
ĐỔ THỪA
Mới viết bài thơ nhỏ
“Đại học và ngu lâu”.
Lập tức nhiều bác trẻ
Đọc xong, liền thi nhau
Bảo nguyên nhân do tại
Nền giáo dục nước nhà.
Rằng thế này, thế nọ,
Rằng chán cái nước ta.
Cứ như thể họ dốt
Là hoàn toàn do người.
Còn họ, không can dự.
Họ là người tuyệt vời.
Vớ vẩn. Ừ giáo dục
Nước ta chẳng ra gì.
Nhưng nguyên nhân ngu dốt
Là do mình, tin đi.
Lười biếng, không chịu học.
Gì cũng mì ăn liền.
Sách không mua, không đọc.
Học tiếng Anh – tiếc tiền.
Kiến thức văn, sử, địa
Hầu như con số không.
Thế mà ta đây lắm.
Lại còn đòi chơi ngông.
Thích thì cứ nhảy cẫng.
Tôi đây chẳng lạ gì.
Người yếu đuối, hèn nhát
Thích đổ thừa cực kỳ.
Thái Bá Tân

