Đôi dòng trăn trở từ sự kiện đại tướng Võ Nguyên Giáp từ trần

IMG_4105.JPGĐại tướng Võ Nguyên Giáp từ trần là một sự kiện lớn của đất nước và quốc tế. Truyền thông đã cập nhật liên tục sự kiện này. Tất cả đều nói lên tầm vóc vĩ đại của Đại tướng; sự ngưỡng mộ, lòng biết ơn, sự tiếc thương vô hạn của nhân dân Việt Nam và nhân dân nhiều nước trên thế giới đối với Đại tướng.

Vô vàn những lời tụng ca Đại tướng của mọi tầng lớp nhân dân, mọi phương tiện truyền thông, viết thêm những lời tụng ca có lẽ không cần thiết nữa. Trong phút giây này, giây phút tưởng nhớ Đại tướng nào ta hãy cùng tĩnh lặng, nhìn nhận một chút vai trò của Tướng Giáp; trăn trở một chút về đời, về nhân tình thế thái – những điều mà Đại tướng lúc sinh thời luôn trăn trở – “Tôi sống ngày nào là vì nước non ngày đó.” (Tâm sự của Đại tướng trên Vietnamnet)

Thế là đất nước đã 68 năm ngày thành lập, 38 năm ngày thống nhất hoàn toàn. 68 năm, 38 năm là những con số khô khan nhưng cũng từ đó từ đó ta có nhiều dữ kiện so sánh. Israel lập quốc năm 1948, tức cách đây 65 năm; Hàn Quốc là năm 1945 và 68 năm; Singapore là năm 1965 và 48 năm. Với những nước này thì thời gian lập quốc và nhiều điều kiện so với Việt Nam chúng ta same same nhau. Tuy nhiên khi so sánh với những quốc gia nói trên, “Trước những câu-hỏi-thời-đại”: “Có một câu hỏi mà chúng ta cần phải xác định là nỗi-trăn-trở-đời-người. Ấy là: Tại sao có người thành công-kẻ thất bại? Tại sao có nước giàu – nước nghèo? Tại Sao Việt Nam Vẫn Mãi Nghèo? Làm thế nào để trở thành quốc gia vĩ đại, hùng cường, có tầm ảnh hưởng? Người Khác Làm Được Sao Ta Không Làm Được? Nước Khác Làm Được Sao Chúng Ta Không Làm Được?” (Quốc Gia Khởi Nghiệp, trang 7), “Thế giới không bận tâm đến một đất nước đang ở TK 19 ” (TS Alan Phan)… làm lòng ta trăn trở biết bao.

Ôi, Việt Nam yêu dấu của chúng ta, dù đã trải qua nhiều thế hệ lãnh đạo từ Hồ Chí Minh, Võ Nguyên Giáp, Lê Duẩn… nhưng “Họ để lại gì cho dân tộc ngoài nước Việt hiện tại, yếu kém về mọi mặt. Số phận đất nước cứ như thế mãi sao?” (1) Thậm chí bây giờ nhiều người còn nghi ngờ về cuộc chiến chống Mỹ. Nhiều người đặt câu hỏi: giá như cuộc chiến không xảy ra thì Miền Nam có thể đã phát triển như Hàn quốc bây giờ. “Có độc lập, tự do mà dân vẫn khổ thì độc lập để làm gì?” (Hồ Chủ Tịch). Đặt ra câu hỏi đó vì đời sống của đại đa số người dân Việt Nam hiện nay đều quá khổ. Nhưng có lẽ họ đã đặt đặt câu hỏi đó vì một lý do quan trọng hơn, đó là: quyền con người.

Thử hỏi hiện tại những quyền cơ bản nhất của con người: tự do biểu đạt, tự do lập hội, tự do biểu tình… ở Việt Nam có không? Câu hỏi là không! Trong Tháp nhu cầu con người Maslows thì đáy Tháp là những nhu cầu cơ bản nhất của con người: thức ăn, nước uống, nơi trú ngụ, tình dục, bài tiết, thở, nghỉ ngơi. Tuy nhiên theo dòng chảy của cuộc sống thì đáy Tháp chắc sẽ cần phải bổ sung thêm những nhu cầu về “quyền con người” kể trên bởi “… tự do, dân chủ đã trở thành quyền phát triển, quyền sống chứ không đơn thuần là quyền chính trị nữa” (Đối Thoại Tương Lai – Nguyễn Trần Bạt). Câu “Có độc lập, tự do mà dân vẫn khổ thì độc lập, tự do để làm gì?” trong thời đại này nên được thay bằng câu: “Có độc lập, tự do mà dân vẫn không có quyền con người thì độc lập, tự do để làm gì?”

Đại tướng Võ Nguyên Giáp, trong cuộc đời ba chìm bảy nổi của mình đã song hành với bao thăng trầm của đất nước từ khi lập quốc. Dù có lúc bị thất sủng nhưng lấy “chữ nhẫn” làm đầu ông đã luôn đứng vững trên mọi cương vị. Tài thao lược quân sự, lối sống giản dị, “nhẫn” trong cuộc đời chính trị của mình, là người văn võ song toàn nên với nhân dân Việt Nam ông gần như là một vị Thánh (ông được nhân dân yêu quý cũng chính một phần là do ĐCS VN có quá nhiều lãnh đạo của đảng, chính quyền quá tha hóa. Và trong giai đoạn xã hội bất ổn này, chúng ta đang bị “khủng hoảng lòng tin” nên người dân đã chọn ông là “Biểu tượng cuối cùng của niềm tin” để mà an ủi, mà tin tưởng, bấu víu yếu ớt vào đó để bước qua giai đoạn khủng khoảng này). Tuy nhiên, tiếc là “Tướng Giáp đã không sử dụng “vị trí vững như bàn thạch trong lịch sử Việt Nam” để làm nhiều hơn nữa nhằm thúc đẩy sự phát triển của Việt Nam” (2).

Với ông “nhẫn” là chấp nhận mọi điều xảy ra với mình và đồng đội mà không có sự phản biện? Với ông, Hồ Chủ Tịch luôn là người toàn mỹ; chủ nghĩa Mác là Kim chỉ nam cho con đường đi lên của Việt Nam… mà không hề có sự phản biện (Với việc Sùng bái cá nhân, kiểu như Bắc Triều Tiên hiện nay, đã kéo lùi lịch sử Việt Nam hàng chục năm. Sự việc ấu trĩ này nhất định sẽ có lúc lịch sử phán xét).

Đây là những phẩm chất của một thiên tài mà chúng ta vẫn hằng ngưỡng mộ đó sao? Sao thiên tài như ông mà không nhận ra nền giáo dục không trung thực, lừa dối là nguyên nhân của mọi vấn đề (Cách đây vài năm ông có đưa ra đề án cải cách giáo dục nhưng rất chung chung, không có gì đột phá. Và đến giờ chúng ta chẳng ai nhớ đề án cải cách giáo dục đó cả, chẳng ai nhớ được vì không có ý tưởng gì mới). Sao ông không thay bức điện gửi ra mặt trận ngày 7-4-75 “Thần tốc, thần tốc hơn nữa…” bằng bức điện “Trung thực, trung thực hơn nữa. Sáng tạo, sáng tạo hơn nữa. Luôn hoài nghi và tranh cãi. Giáo dục Việt Nam hãy tiến liên” để gửi cho Nền GD nước nhà trong thời bình.

Với những chính sách sai lầm, một nền giáo dục yếu kém… đã đưa Việt Nam đến vị trí là một nước tụt hậu rất xa so với Thế giới, là một trong những nước kém phát triển nhất TG. Nguyên nhân của mọi nguyên nhân: “Thể chế toàn trị của giới cầm quyền nhân danh Đảng Cộng sản Việt Nam – Đó là nguyên nhân gốc rễ khiến nước ta lâm vào khủng hoảng trên nhiều mặt: kinh tế suy giảm nặng và không ổn định, văn hóa giáo dục suy đồi, đạo đức băng hoại, môi sinh bị tàn phá, trình độ phát triển và năng lực cạnh tranh thua kém nhiều nước trong khu vực, dân mất lòng tin đối với bộ máy cầm quyền; trong khi đó, độc lập, chủ quyền và toàn vẹn lãnh thổ của nước ta đang bị thế lực bành trướng Trung Quốc gia tăng các hành động xâm phạm.” (Bauxitvn)… Người trần mắt thịt như chúng ta còn nhận ra những điều hiển nhiên này, tại sao ông là một thiên tài như vậy mà ông cũng không nhận ra?

Vậy phải chăng là do hạn chế tầm nhìn hay do “nhẫn”- chấp nhận mọi điều? Hay “Việt Nam là đất nước bị Trời đầy” (theo comment của một bài viết của một bạn đọc trên trang gocnhinalan) nên dù là thiên tài Việt Nam như Đại tướng thì tầm nhìn cũng chỉ có vậy? Nếu đúng như những điều trên thì đúng là “Việt Nam là đất nước bị Trời đầy” thật rồi. Bởi ở “vị trí vững như bàn thạch” của Đại tướng và là một người hết lòng vì nước như Đại tướng thì lời nói của ông có sức nặng ngàn cân, nhưng có thể ông đã không nhìn ra hoặc ông đã “nhẫn” – im lặng. Khi ông lên tiếng, vấn đề bauxit Tây nguyên chẳng hạn, thì lúc đó: “Tây nguyên coi như xong rồi.” (Nhà văn Nguyên Ngọc ) Ôi, Việt Nam của chúng ta thật là bất hạnh biết bao.

Vị thế của Đại tướng khác hoàn toàn vị thế của ông Trần Xuân Bách – cố UVBCT. Ông Bách có vị thế thấp hơn nhiều so với ông nhưng ông Bách vẫn lên tiếng cần đa nguyên, đa đảng. Dĩ nhiên ông Bách đã bị xử lý, và điều ông Bách nói vẫn chưa có mấy tác dụng nhưng nếu điều này được chính Đại tướng Võ Nguyên Giáp, Người anh cả của QĐND Việt Nam lên tiếng thì nó sẽ có tác dụng biết bao và ông cũng sẽ không bị xử lý vì các thế lực Lê Duẩn, Lê Đức Thọ không đủ sức để đối lại lòng dân.

Một đồng đội khác của ông là Tướng Trần Độ, đã chấp nhận mọi điều bất hạnh, đã trả thẻ đảng viên, đã lên tiếng khi nhận ra sự thối nát của đảng CSVN. “Đảng CSVN hãy trở về đúng nghĩa là một tổ chức chính trị chứ không phải là một tổ chức cầm quyền ” (Trần Độ). Uy tín của Tướng Trần Độ cũng chưa đủ lớn nên lời nói của ông chưa có sức nặng ngàn cân, chưa có tầm ảnh hưởng nhiều, bản thân ông bị đánh tơi bời. Tuy nhiên, người quân tử phải có khí tiết như thế, như Tướng Độ mới đúng là “Điều gì có hại cho dân cho nước thì quyết không làm. Điều gì có lợi cho dân cho nước thì quyết làm”.

Những Trần Độ, Trần Xuân Bách… đã “dám” là Người Họa Sĩ Vô Danh vẽ lên “chiếc lá cuối cùng” mang lại hạnh phúc cho cuộc đời như Người họa sĩ vô danh trong truyện ngắn cùng tên của O.Henry. Bây giờ những người như Trần Xuân Bách, Trần Độ vẫn đang còn bị oan khuất nhưng rồi lịch sử sẽ gọi tên họ bởi “Lịch sử cần nhìn nhận một cách trung thực” (Bên Thắng Cuộc – Huy Đức). Mà không phải đợi xa xôi, ngay bây giờ, Tướng Trần Độ đã nhận được vô vàn sự kính trọng rồi: “Đọc Nhật ký Trần Độ tôi kính trọng ông hơn Tướng Giáp” (3).

Còn Tướng Giáp cũng như nhiều nhà lãnh đạo CSVN khác có lẽ cần xét lại. “Họ đã để lại gì cho Việt Nam….” Xét lại không phải là chúng ta sẽ làm những vụ án xét lại kinh hoàng như Khơrutsop đã làm với Xtalin mà xét lại vì yêu cầu khách quan vì “lịch sử cần phải được nhìn nhận một các trung thực”. Cách làm giống như Đặng Tiểu Bình đã làm với Mao Trạch Đông, không thần thành hóa Mao mà chỉ ra rằng: Mao có 7 được, 3 chưa được (Mưu Lược Đặng Tiểu Bình). Xét lại một cách trung thực và khách quan để ta rút ra những bài học quý báu đưa đất nước phát triển, tránh xa nguy cơ tụt hậu.

Theo cách nói trong tác phẩm Điếu Văn của Nam Cao thì: Hôm nay là đám tang Đại tướng mà tôi không có trong đoàn người đưa tiễn ông về nơi an nghỉ cuối cùng được, tôi không khóc nỉ non, nhưng giữa đêm khuya thanh vắng, tôi đang ngồi đây trước trang giấy, đang đứt từng khúc ruột, tiễn đưa Đại tướng – (dù với tôi ông chỉ là một Tướng về hưu nhưng vẫn là một “biểu tượng cuối cùng của niềm tin”) – qua những dòng này. Xin chào vĩnh biệt ông.

Pham AQ
(Hà Nội, đêm 13-10-2013)

  1. (http://www.bbc.co.uk/vietnamese/blogs/2013/10/131011_buivanphu_vonguyengiap.shtml)
  2. (http://www.bbc.co.uk/vietnamese/blogs/2013/10/131005_dai_tuong_van_song_theo_bao_dang.shtml)
  3. (http://www.bbc.co.uk/vietnamese/blogs/2013/10/131011_buivanphu_vonguyengiap.shtml)

Posted by Việt Anh
http://www.thanhnientudo.com
Hãy bỏ ra 2 giây Like Page ! Bạn sẽ nhận được thông tin thường xuyên !
Trang cộng đồng chia sẻ các thông tin bổ ích cho mọi nhà .
Fanpage cập nhật tin tức :
https://www.facebook.com/thanhnientudo.vn

Một suy nghĩ 1 thoughts on “Đôi dòng trăn trở từ sự kiện đại tướng Võ Nguyên Giáp từ trần

  1. Con đường CM có đúng nhưng chỉ đúng với Hồ Chủ tịch, và với 1 vài người khác… Vì họ không mưu cầu cá nhân, họ giành cuộc đời cho đất nước.. Giành chính quyền về tay GCCN để làm gì khi mà kẻ nắm giử nó chỉ là 1 đảng phái độc quyền, độc đoán, điều hành đất nước theo quy luật lợi ích cá nhân,.. Bất hạnh thay…!

    Thích

Bình luận đã được đóng.